TAUTHUOCVN – CÂU CHUYỆN VỀ PETERSON VS “DRACULA”
Câu Chuyện Về Peterson Vs “Dracula”
Trong những năm 1890, có hai nghệ nhân Ireland rất khác nhau đã làm việc siêng năng cho những gì sẽ là thành tựu sự nghiệp để đời của họ: Charles Peterson hoàn thiện bằng sáng chế Hệ thống đường hơi bẫy nước của mình cho thương hiệu tẩu hút thuốc Peterson, và nhà văn Bram Stoker sáng tác cuốn tiểu thuyết nổi tiếng nhất của ông, Dracula.
Charles Peterson không phải là người đầu tiên làm ra tẩu thuốc, nhưng ông là người đã cải tiến thiết kế có tầm ảnh hưởng lớn đến giới tẩu thuốc, sáng chế của ông dường như là một cuộc cách mạng mang tính lịch, và Bram Stoker không phải là người đầu tiên viết về ma cà rồng, nhưng ông đã kịch tính hóa, mở rộng văn hóa dân gian và tạo nên một hình ảnh mang tính biểu tượng cao về Dracula đến mức mà những tác phẩm tiểu thuyết, phim và văn hóa đại chúng của thế hệ sau này đã lấy đó làm chuẩn mực để noi theo.
Charles Peterson
Đặc biệt, Peterson đã làm riêng một series tẩu mang tên “Dracula”. Dòng sản phẩm này được ra mắt lần đầu tiên vào năm 2012 với ý nghĩa kỷ niệm, tôn vinh và tưởng nhớ 100 năm ngày mất của nhà văn Bram Stoker. Dòng tẩu này có thân cán acrylic màu đỏ như máu, xoáy mực đen phong cách gothic rùng rợn, bên cạnh đó những chiếc tẩu Dracula đặc biệt này cũng tạo nên sức hấp dẫn thanh lịch đặc biệt bên cạnh vẻ ma quái – tương tự như bản chất quý tộc nhưng đáng sợ của Dracula.
Tẩu Peterson Dracula
Tầm Ảnh Hưởng Của Nhà Văn Bram Stoker
Sinh năm 1847 tại Dublin, và từ những năm 1870, Bram Stoker bắt đầu quan tâm đến lĩnh vực sân khấu, ông nhận lời làm nhà phê bình sân khấu bán thời gian cho tờ Dublin Evening Mail, bên cạnh công việc chính của mình là một công chức. Phê bình sân khấu không phải là một công việc được đánh giá cao. Tuy nhiên, các bài đánh giá của Stoker vô cùng được yêu thích và trở nên nổi tiếng. Vào năm 1876, sau khi ông viết một bài phê bình về vở kịch “Hamlet” với nam diễn viên nổi tiếng Henry Irving trong vai chính, Stoker và Irving đã trở thành bạn của nhau.
Bram Stoker
Stoker trở thành người bạn tâm giao và quản lý kinh doanh của Irving, quản lý Nhà hát Lyceum của nam diễn viên ở London và đi cùng Irving đến các buổi biểu diễn. Trong thời gian này, ông viết và xuất bản truyện ngắn để rèn giũa thêm nghề tác giả của mình. Mặc dù đi du lịch khắp thế giới cùng Irving nhưng ông chưa bao giờ đến thăm Đông Âu, nơi khởi nguồn của văn hóa dân gian đằng sau Dracula và là nơi xảy ra một số tình tiết trong cuốn tiểu thuyết của ông. Tuy nhiên, ông đã đầu tư gần 10 năm nghiên cứu cho tiểu thuyết của mình.
Được xuất bản vào năm 1897, câu chuyện đã truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ về những câu chuyện xa hơn về ma cà rồng và tạo ra một ngành công nghiệp giải trí dành riêng cho những sinh vật bí ẩn này. Không đếm xuể những cuốn sách, truyện, vở kịch, chương trình truyền hình, phim ảnh và một số lượng đáng kể những cơn ác mộng của trẻ em đã xuất hiện nhờ vào trí tưởng tượng phong phú của Stoker.
Trí tưởng tượng của Charles Peterson cũng phát huy tác dụng trong thời gian đó, các sáng chế và thiết kế của chính ông sẽ truyền cảm hứng cho các nhà sản xuất ống khác
Do đó, thật phù hợp khi hai người Ireland huyền thoại này sẽ được đồng thời tôn vinh, và Kapp & Peterson đã làm được điều đó với series tẩu Dracula của họ. Loạt tẩu này nêu bật sự sáng tạo và nguồn cảm hứng của Ireland, đồng thời kết hợp hai trong số những đóng góp quan trọng của đất nước này cho thế giới.
Nội Dung Cuốn Tiểu Thuyết “Dracula”
Bá tước Dracula là tiểu thuyết về ma cà rồng của Bram Stoker dựa trên nguồn cảm hứng từ một nhân vật có thật trong lịch sử Rumani. Dracula là một lãnh chúa đứng đầu các chiến binh, khét tiếng hung bạo, hắc ám khiến người ta nghi ngờ hắn có dính dáng đến quỷ dữ. Hình ảnh và tính cách man rợ, khát máu của nhân vật này đã được Bram Stoker mượn để xây dựng thành một nhân vật mang màu sắc kỳ bí có tính cách ma quái. Đến bây giờ thì người ta cũng chỉ biết đến ma cà rồng qua những câu chuyện kể dân gian chứ chưa có bằng chứng xác thực cho thấy ma cà rồng có tồn tại.
Tiểu thuyết “Dracula” của Bram Stoker ( Bìa ấn bản đầu tiên )
Tiểu thuyết phù hợp với những ai đam mê thể loại truyện kinh dị. Qua từng trang nhật ký của nhiều người ta hình dung ra ngay lão bá tước “là một lão già cao lớn, mày râu nhẵn nhụi, trừ hàng ria mép trắng như cước là vẫn để dài, ăn mặc từ đầu đến chân chỉ một màu đen, không có một chấm nào màu khác, dù là rất nhỏ”. Lão có sức mạnh ghê gớm, bằng hai mươi người cộng lại. “Bàn tay lão lạnh như băng, nó giống tay một xác chết hơn là người sống”. Khuôn mặt lão nổi bật với chiếc mũi khoằm khiến lão mang “dáng vẻ của một con diều hâu; lão có vầng trán cao, gồ lên, tóc mọc lưa thưa hai bên thái dương nhưng lại rất dày ở các phần còn lại; cặp lông mày rậm gần như giao nhau ở phía trên sống mũi, các sợi lông dài, rối rắm, tạo cảm giác là chúng xoăn tít. Miệng lão không sao giấu được vẻ gì đó thật tàn ác; còn hai hàm răng, dù trắng tinh, nhưng cái nào cái nấy cũng nhọn hoắt và mọc chìa ra cả ngoài cặp môi đỏ chót – điều chứng tỏ sức sống phi thường ở một người trạc tuổi lão. Song hai tai lão lại xám ngoét và nhọn như tai chuột; chiếc cằm rộng cũng cho thấy vẻ dũng mãnh của lão; và đôi má, dù hõm sâu, trông vẫn còn săn chắc. Một nước da nhợt nhạt đến lạ thường,…” Lão sống trong một ngôi mộ trong khu nhà thờ của lâu đài nằm ở Transilvania, đêm đêm rời khỏi mộ kiếm ăn, và nguồn sống của lão chính là máu tươi – sức sống của những người còn sống. Lão không có bóng (chi tiết lão đứng giữa Jonathan và đốm sáng nhưng vẫn trông thấy đốm sáng), hình ảnh của lão không phản chiếu qua gương (Jonathan cạo râu, lão vào nhưng không biết), lão bò trên tường như một con thằn lằn, lão còn có thể sai khiến cả đàn thú hoang dã (sói, chuột,…), làm thay đổi sự việc theo ý muốn, lão âm mưu mò tới thành Luân Đôn để biến các mạng sống khác thành những thây ma như lão sau nhiều thế kỷ chuẩn bị, như thế sức mạnh của lão sẽ được lớn dần lên và mở rộng dần ra toàn thế giới.
Câu chuyện được thông qua lời kể của Jonathan Harker, Mina, bác sĩ John Seward, một vài bài báo, một số chi tiết trong nhật ký của Lucy Westenra và vài ghi chép của giáo sư Van Helsing. Trong tiểu thuyết, giáo sư Van Helsing có nói rằng “Nosferatu (con ma) không thể chết như loài ong mà ngược lại, mỗi khi cắn vào con mồi, nó lại tìm được một sức sống mới”. Như vậy, có thể nói, ma cà rồng bất tử, nhưng chúng ta vẫn có thể khống chế nó bằng cây thánh giá, hoặc giết nó bằng cách đâm một cây cọc nhọn vào giữa tim nó, chém đầu nó, rồi nhét đầy tỏi vào miệng nó… Cách giáo sư Van Helsing dùng hoa tỏi để trừ tà ma cũng là một phát hiện mới lúc bấy giờ.
Khi đến với Bram Stoker, câu chuyện không ngay lập tức kinh dị như ta nghĩ nó sẽ như thế, mà tác giả khéo léo đưa chúng ta vào sâu hơn từng trang sách, xuyên suốt 512 trang, chúng ta dần lạc vào thế giới kỳ ảo, xen lẫn giữa cái thực hư, con người ta không còn tin vào cái gì mà chính mình mắt thấy tai nghe nữa, nỗi sợ hãi khi chứng kiến những điều bí ẩn (tưởng chừng như không thể ấy) khiến họ tưởng mình như bị phát điên rồi. Cái bí ẩn ấy mới dần dần được hé mở, các thế lực, các hiện tượng siêu nhiên mà khoa học chưa thể giải thích đều lần lượt sáng tỏ ra, khẳng định sự tồn tại của cái nguyên nhân gây ra những điều bí ẩn đó – chính là sự tồn tại của bá tước Dracula – sự tồn tại của ma cà rồng.
Đầu câu chuyện là chuyến đi thăm thú của Jonathan. Ngay từ những trang này, tác giả đã cho chúng ta một cảm giác bí hiểm rùng mình, khi liên tục đưa ra những tình tiết vô cùng khó hiểu, lấp lửng, mơ hồ,…đánh thức sự tò mò của độc giả. Như ông chủ khách sạn dặn không được đi quá chiều tối nhưng lại không giải thích gì thêm; rồi hay nhắc đến “đêm Walpurgis”, luôn làm dấu thánh, vẻ mặt lấm lét nhìn quanh, khiếp sợ của tay xà ích;… Ở đây còn có một số từ khóa như “một kẻ tự sát”, “chó sói”, “bão tuyết”;…gây cảm giác nguy hiểm, ghê sợ, kèm theo “CÁI CHẾT THƯỜNG ĐẾN NHANH”… Bạn đọc sẽ ngay lập tức cảm thấy lôi cuốn và hồi hộp muốn đi tiếp để biết được diễn biến của câu chuyện.
Tu viện Whitby Abbey là nơi truyền cảm hứng cho Bram Stoker về câu chuyện Dracula
Những trang đầu đã có bóng dáng của vị bá tước huyền bí nhưng lão không trực tiếp xuất hiện, không ai biết lão là ai, trông như thế nào, sự xuất hiện ban đầu của lão cũng rất là kỳ bí, đó là xuất hiện qua những lá thư, mời Jonathan về lâu đài của mình để bàn về việc mua một ngôi nhà ở phố Luân Đôn. Đến khi đặt chân đến lâu đài, Jonathan mới cảm nhận rõ ràng hơn là mình đang tham gia một cuộc phiêu lưu quái gở. Tất cả đều kỳ bí. Lão bá tước có một vẻ rất lạ, rất khác người, gây ảo giác, khiến người đối diện cũng phải nghi ngờ con mắt mình khi lúc thì thấy lão như thế này nhưng ngay sau đó lại thấy không phải là như thế. Đặc biệt, những trang đầu này miêu tả về ngoại hình lão khá chi tiết, là nền tảng, là đặc điểm nhận dạng lão cho tất cả những trang sau.
Câu chuyện cứ thế diễn ra theo kế hoạch của lão bá tước. Lão gây ra cái chết của Lucy, biến cô trở thành một kẻ như lão, rồi điều khiển cả tên bệnh nhân tâm thần Renfield nhưng cuối cùng lại giết hắn. Khi Jonathan và những người bạn của anh biết được ngọn nguồn của mọi mối nguy hiểm thì Mina – người vợ thân thương của anh – đang rơi vào tình trạng nguy cấp: trở thành kẻ giống lão. Nhưng cả nhóm đã đồng lòng quyết tâm đi tới cùng để tiêu diệt lão bá tước hòng cứu được Mina dù biết đang đối đầu với một thứ rất ghê gớm. Tôi vô cùng cảm động trước những tình cảm thiêng liêng cao quý ấy, họ chấp nhận hy sinh cho nhau, vì những cử chỉ cao đẹp dành cho nhau. Đồng thời ca ngợi sự quyết tâm, lòng can đảm của nhóm bạn trong đó có Mina, dù cô biết dòng máu mình đã bị ô uế, và mình sẽ trở nên giống lão, nhưng cô vẫn rất kiên cường và cố gắng vượt qua, bản thân cô đã dần mất đi nhưng tâm hồn cô vẫn luôn thánh thiện trong sáng (ở những chi tiết cuối).
Cao trào của câu chuyện có lẽ là ở chi tiết nhóm bạn Jonathan đổ về bao vây đám người Digan, bao vây chiếc hòm gỗ đựng thây ma lão bá tước Dracula để chấm dứt mọi việc, chấm dứt cuộc đời bất tử của lão trong thời khắc mặt trời đang dần khuất. Cái khoảnh khắc ấy, giây phút ấy gần như nghẹt thở khi thời gian gấp rút quá rồi, màn đêm sắp đến và lão sắp được chui ra một cách tự do, các tình tiết gay cấn, hấp dẫn, cảnh hai bên đao gươm chát chúa khiến người đọc càng thêm hồi hộp và lo lắng. Rồi Quincey Morris bị thương, những tưởng cả nhóm lại làm lỡ mất cơ hội nhưng không, anh đã một tay ôm chặt vết thương và một tay còn lại tiếp tục chiến đấu. Sự hy sinh quên mình tiếp tục chiến đấu của anh kết hợp cùng Jonathan đã đồng thời kết thúc cuộc đời bất tử của lão già khốn kiếp ấy. Lão biến thành bụi mờ và tiêu tán rất nhanh, xóa đi lời nguyền, vết sẹo đỏ trên trán của Mina nhưng đồng thời anh đã khuỵu xuống, và ra đi mãi mãi…
Kết thúc truyện là chuyến trở lại thăm mảnh đất Transilvania đầy kỷ niệm khủng khiếp của nhóm bạn Jonathan sau bảy năm trôi qua. Tất cả chỉ còn là ký ức khó có thể phai mờ dù cho mọi dấu vết đều đã bị xóa sạch về một câu chuyện bi thương và huyền ảo.
Tính biểu tượng của tác phẩm “Dracula”
Đó là một câu chuyện mà tất cả chúng ta đều quen thuộc, kể cả những người chưa bao giờ đọc cuốn tiểu thuyết, bởi vì mỗi yếu tố đều được đúc kết qua nhiều thế hệ để tôn trọng nguyên tác. Vì sự nổi tiếng của Dracula, gần như tất cả mọi người trên thế giới giờ đây đều nhận ra các đặc điểm của ma cà rồng: cái nhìn như thôi miên, mối liên hệ tâm linh với nạn nhân, những vết cắn tàn khốc để tạo ra thế hệ ma cà rồng mới, sự thay đổi thành các dạng khác như sói và dơi, ảnh hưởng tê liệt của các biểu tượng tôn giáo như thánh giá, và sự sụp đổ thành cát bụi khi thất bại. Các nhân vật như Van Helsing và Renfield đã được tái tạo liên tục, và bản thân Bá tước Dracula cũng vậy. Hàng trăm nhân vật ma cà rồng mới và khác nhau đã được giới thiệu ở mọi hình thức giải trí. Rất ít tác phẩm nghệ thuật có sức ảnh hưởng lớn như vậy.
Tẩu Peterson cũng đã có ảnh hưởng theo cách riêng của họ, có lẽ không phải được biết đến rộng rãi như Bá tước nổi tiếng vì hút tẩu là một ngành công nghiệp nhỏ. Nếu mọi người đều hút tẩu, chắc hẳn Peterson cũng sẽ dễ dàng nhận ra trên toàn thế giới như Bá tước Dracula. Trên thực tế, cả hai đã gắn bó với nhau từ năm 2012, khi Peterson phát hành dòng Dracula để ghi nhận 100 năm ngày mất của Bram Stoker.